Thứ Hai, 15 tháng 5, 2017

THÁNH NỮ BUỒN


THÁNH NỮ BUỒN

Đây má thắm đây môi hường anh nhé
Của ngày xưa run rẩy chạm hồn nhau
Tóc búi hiền ngoan sóng mắt dâng trào
Em đằm thắm trao người không luyền tiếc

Làm sao quên ta yêu nhau... khủng khiếp 
Như mưa nguồn như hoang dại cuồng phong
Hừng hực ba mươi chẳng thể ngại ngùng
Đêm vô biên...ánh trăng khuya làm chứng

Ôi yêu đương thời gian trôi hờ hững
Sao giờ này chưa đến mở vòng tay
Sao hôm nay chưa đến với mê say
Hay là đã ngại đường mưa ướt áo...

Anh không đến tay khép hờ mộng ảo
Hết đêm nay mai sẽ sớm về thôi
Vầng trăng khuya sau khung cửa xẻ đôi
Một nửa nhớ một nửa hờn thầm lặng..

16-5-17

4 nhận xét:

  1. Giữa đất trời lồng lộng,
    gió yêu trăng tha thiết...
    có đó, như thôi đó...
    có bao giờ hết yêu...

    Vậy mà…
    có một người không đến,
    cho người tê chờ mong,
    dù có nhớ hay không,
    tại sao mà không đến…

    Ôi, những đôi mắt trần,
    làm sao thấy tình yêu...
    họ yêu nhau tha thiết...
    thế mà bảo cách xa...

    Có phải,
    khi người ta đui mù,
    chính là khi sáng rỡ,
    tình yêu là muôn thuở,
    dại khờ như trẻ con…

    Phải chăng dại khờ ấy,
    thật quí báu khôn cùng,
    nó dắt ta trở về,
    những ngày còn thơ bé...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài cảm nhận của Tím thật tuyệt vời. Năm khổ thơ tròn trịa , chân thành mà xao xuyến, không gian và thời gian thơ rộng mở, từ mây gió trăng sao đến thăm thẳm nội tâm con người, từ dang dở yêu đương đến tuổi thơ hồn nhiên quý báu. Cảm ơn bạn nhiều lắm. Rất mến

      Xóa
  2. Em chào anh! Rất vui khi được làm quen với anh...Có khi anh em mình đã vô tình đã gặp nhau...Em sống cách BR 30km...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vậy hả bạn.vậy là mình cùng tỉnh BR-YT. Vui lắm bạn ơi. Xem như người quen đi nghe. Chia sẻ vui buồn nếu có thể.

      Xóa