Thứ Bảy, 13 tháng 5, 2017

BÓNG NGƯỜI

                 

Kìa em
tóc xõa ngang lưng
Hình như
chiếc bóng
rưng rưng khóc cười

Kìa em
Mắt biếc đôi mươi
Chừng như
Ướt đẫm
nửa đời tôi xưa

Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2017

DẤU YÊU XA

               

            DẤU YÊU XA
Em xếp lại những vần thơ xưa cũ vào chiếc hòm kí ức lỉnh kỉnh mớ yêu thương hờn giận mang vào nỗi nhớ.
Tô lại chút son môi thời con gái đỏng đa đỏng đảnh làm bộ không biết gì trước ánh mắt anh đắm say một thuở.

Mây trắng cứ trôi cứ trôi dạt dào về phía mảnh trời thăm thẳm trong suốt màu pha lê xanh bỡ ngỡ.

Mây trôi rủ rê thời gian trôi lặng lờ suốt tháng năm tuổi ngọc tuổi mơ tuổi xuân thì tuổi đời gai góc.
Và sáng nay em chợt nhận ra em đã đánh mất anh mãi mãi có lẽ suốt đời này sẽ không quay lại
Dấu yêu xa.
13-5-17

CUNG ĐÀN TÌNH THƠ


CUNG ĐÀN TÌNH THƠ
Ôm đàn ném xuống lũng sâu
Cung thương nhỏ giọt máu đào trầm luân
Cho em thơ đã vô cùng
Trái tim nước mắt đã từng thương đau
Này em cơn gió nghẹn ngào
Này ta gói mộng trút vào ngàn năm
12-5-17

Thứ Năm, 11 tháng 5, 2017

HOANG PHẾ


HOANG PHẾ

Có khi nào em hỏi?
Sao tình anh phôi pha
Vòng tay lơi hò hẹn
Thơ câm lời thiết tha.

BÀN PHÍM


BÀN PHÍM

Em đã bao lần gõ nhẹ tình mềm như trăng lên bàn phím lòa xòa sợi tóc. Mấy sợi tóc ngoan hiền xoa dịu nỗi đau anh bên trong lồng ngực phập phồng.

Đêm bây giờ là đêm của hành trình lạnh lẽo chưa khi nào dứt nỗi nhớ mênh mông. Mười ngón tay chẳng thể lướt nhẹ nhàng trên bàn phím khuya nay em viết về anh nữa.


Bàn phím giờ đây như lưỡi dao cắt từng chút yêu thương dứt đôi con chữ. Xé nát giận hờn dày xéo trái tim thành trăm nghìn mảnh vỡ một lần yêu.

ÁNH SAO TRONG TIM


ÁNH SAO TRONG TIM

Trong trái tim già nua vẫn còn đủ chổ cho ngàn ánh sao lấp lánh.Trong tâm hồn ta vẫn còn niềm tin cho bao tháng ngày hiu quạnh.Trong bầu trời vẫn còn những cơn mưa cuối mùa chưa tạnh. Trong đôi mắt em chắc hẳn vẫn ẩn tàng một tình yêu thoảng qua.

Hãy hát lên khúc yêu thương khi trái tim đỏ chưa già. Hãy cắm một bông hoa trên mộ phần một người vừa nằm xuống. Hãy vẽ một bức tranh cho thế giới sắc màu suy tưởng. Hãy cởi bỏ phút nặng lòng khi nghĩ đến người dưng.


Ta yêu em như yêu một ánh sao mờ mịt giữa không trung. Xa ngái quá làm sao gởi tình lên trên ấy. Những tinh cầu xa tỉ năm bao giờ cũng vậy. Vẫn nhẹ nhàng bay tìm bến đổ ở vô cùng.

VẮNG ANH MÙA ĐÔNG - TRƯƠNG LÊ SƠN - HOÀNG LÊ VI

TÌNH RƠI - HỒ ĐĂNG LONG - QUANG TUẤN

Thứ Tư, 10 tháng 5, 2017

CỦ KHOAI CỦA MẠ


CỦ KHOAI CỦA MẠ
Mới đó mà đã bốn mươi năm.
Lúc ấy tôi là một sinh viên sư phạm đang thắc thỏm đợi chờ quyết định.
Thời gian này cũng chính là giai đoạn khó khăn nhất trong cuộc sống gia đình tôi, thời điểm mà tất cả tiền của mạ dành dụm được đã đem chi tiêu hết sạch đang khi sự hòa nhập của mọi người vào cuộc sống mới lại chưa thực sự bắt đầu.

Xin nhắc lại một chút, đất nước thống nhất dân làng tôi chập chững bước vào làm ăn theo kiểu tập đoàn sản xuất, rồi chừng một năm sau, nhà nước lại có chủ trương tiến lên hợp tác xã, người dân quê tôi bắt đầu sống với nhịp điệu sớm đi chiều về theo tiếng kẻng vỏ bom treo tòn ten ở cuối xóm mỗi đội sản xuất.

Cách làm ăn mới này, khi nghe cán bộ hợp tác giải thích mọi người hừng hực khí thế, tràn trề tin tưởng vào tương lai, nhưng không hiểu do đâu, từ sau ngày thực hiện, nhiều gia đình bắt đầu thiếu ăn, bữa cơm độn khoai sắn dần xuất hiện từ nhà này đến nhà khác, và tỉ lệ khoai sắn độn vào cơm cứ tăng dần lên, còn hạt gạo trong nồi ngày một giảm.

TINH YÊU EM GÁI


TÌNH YÊU EM GÁI

Dấu nhớ nhung dưới những trang thơ
Anh yêu em bằng tình yêu em gái
Hồn nhiên em níu tuổi anh trẻ lại
Cho trời xanh xanh thắm mãi em ơi.

Dấu những khát khao cháy bỏng trong đời
Để xẻ chia cùng em những viên kẹo ngọt
Hồn nhiên em đong - vơi dần xa xót
Tương tư người theo ngày tháng qua đi...

Nhưng dấu sao đành đến phút sinh ly
Bỏ lại em khoảng trời xưa bé nhỏ
Cả trái tim - một bông hồng thắm đỏ
Với một người em gái khóc tiễn đưa.

(tặng một người em gái tôi yêu)

GIÓ


Gió
xô mấy hạt
mưa nghiêng,

Tình
xô tôi ngã
xuống phiên
chợ chiều...

Bên kia
ai
trả giá yêu,

Bên đây
tôi
cố bán liều
trái tim...

CŨNG LÀ TRĂM NĂM


CŨNG LÀ TRĂM NĂM

Ta về rủ cánh phong sương
Thâm khê đại thạch nào vương hồng trần ?
Thảo lư vừa mới dựng xong
Mời em ghé lại chén không uống tràn.

Yêu người từ độ xuân sang
Quên người vô độ thời gian chưa già
Không em thì một mình ta
Cũng mây cũng gió cũng là trăm năm. 

ÂM THẦM


ÂM THẦM
Em giở trang thơ anh hôm nay
Lời yêu thương vẫn nồng nàn như thuở ấy
Anh mãi lặng thầm vẫn trải lòng đến vậy
Em lại dối mình như chẳng có hôm qua?

Xỏa tóc ngang lưng em cúi nhặt nụ hoa
Khép lại trái tim em đành lòng ngoảnh mặt
Thơ và đời hai nỗi niềm một mơ một thật
Biết chọn phương nào trọn vẹn hỡi anh yêu?