BÀN PHÍM
Em đã bao lần gõ nhẹ tình mềm như trăng lên bàn phím lòa xòa
sợi tóc. Mấy sợi tóc ngoan hiền xoa dịu nỗi đau anh bên trong lồng ngực phập
phồng.
Đêm bây giờ là đêm của hành trình lạnh lẽo chưa khi nào dứt
nỗi nhớ mênh mông. Mười ngón tay chẳng thể lướt nhẹ nhàng trên bàn phím khuya
nay em viết về anh nữa.
Bàn phím giờ đây như lưỡi dao cắt từng chút yêu thương dứt
đôi con chữ. Xé nát giận hờn dày xéo trái tim thành trăm nghìn mảnh vỡ một lần
yêu.
Ô hay,
Trả lờiXóacó một người say yêu đến thế,
đó là thật,
hay chỉ là cơn say,
trong chếch choáng,
thấy nàng đang xé nhỏ
những dòng thơ chảy dài trên trang giấy
để mai ngày nhặt lại trong vội vã
ghép tình ai như thuở ban đầu...
Vu vơ vài dòng nhé,
tím đang tập nghĩ chi viết nấy đây.
Viết vội mà như thế này thì ai bì kịp đó Tím. Bài thơ chỉ là một sự tưởng tượng vu vơ của Nb thôi. Nàng thơ không nghĩ như thế đâu, dang mơ tận chốn nào
Xóa